..có thể nào ....
có 1 cuộc đời như thế ..Đà nẵng, cách đây hơn 30 năm, có 1 cô ca sĩ trẻ
Thuý hát rất hay, hay hát trong các phòng trà và bar
Thuý rất đẹp
và 1 chàng trai đem lòng yêu, Thuý rất hạnh phúc lúc đó
cách đây khoảng 25 năm, chàng trai, đã thành bs, bổng nhiên bỏ Thuý đi lấy vợ. Và sau đó vượt biên, cùng vợ qua Mỹ
Thuý đau đớn, khổ sở, khóc v.v., và không làm gì nữa
ngày nầy qua tháng kia, sau 1 thời gian ở miết trong phòng, bắt đầu lang thang, nói 1 mình trong phồ, lầm thầm hát, hay đôi lúc hát to,những bài hát tiền chiến, những bài nói dến chuyện dỡ dang
tóc tai bù xù,nhưng vẻ đẹp vẫn thoang thoảng đâu đó
đôi khi Thuý leo tường hàng rào trường Trung học, ngồi trên đó, và hát nho nhỏ
anh chàng bs có trở về ĐN, quê anh ta 1 lần, nhưng xem Thuý là người lạ, không màng, không ngó
Thuý hay ra biển, trầm mình xuống biển với cả đồ đang mặc, rồi lên bờ, lang thang
đôi khi, gặp người qua đường, Thuý hay nói la anh ta dể thương, đôi khi Thuý giận dữ, và bảo là anh ta bội bạc
mọi người gọi là Thuý khùng, nhưng thương hại Thuý
cách đây không lâu, Thuý mất, vì bệnh không chữa
có thể nào điên vì tình ?
Lt chỉ nghe nói lúc xưa
nhưng giờ thì man mác
tình đời cho 1 kiếp khốn khổKhông ai biết vì sao anh chàng bs bỏ Thuý. Đoán là lúc còn hàn vi như sinh viên, anh ta còn thấy thơ mộng khi yêu cô ca sĩ được nhiệu người ái mộ
chỉ thấy anh ta lấy 1 cô con nhà có tông có tích
vi` nghĩ là bs (dù thất nghiệp) mà đi với xướng ca vô loại thì .... gia đình không ứa lắm
vài tuần trước khi anh ta lấy vợ, Thúy biết được, và khóc và ẩn trong nhà
và khi ra khỏi phòng thì đã là người mất thần
Thuý không tai tiếng gì tại ĐN
và anh chàng đó thì từ ấy không về ĐN nữa
có gì làm con người bị thôi miên đến bổng nhiên mất tâm thần ?
bà Thuý là 1 nhân vật mà nhiều dân ĐN biết
những gì riêng tư giữa anh bs và bà Thuý thì thật tình kg ai biết
nhưng chuyện anh ta thình linh cưới vợ, thì mọi người bất ngờ, như Thuý
và dù sao đi nữa, chuyện anh ta về ĐN, không ngó ngàn người xưa đã điên vì mình, hay không, thì là chuyện bất nhân mà dân ĐN biếtThat la` chuyện lạ lùngNQ71107
lundi 29 décembre 2008
mộng thấy mong manh
.
.
Có một chiều
ngoài sân lá vàng
ngập lối mòn
chỉ thấy hoài mong
có cánh hồng
giờ đây khép lại
từng đêm dài
mộng thấy mong manh
có nụ cười
ngày xưa đã vội
héo lâu rồi
đã tắt trên môi
buồn như lá
rơi rớt ngày thu
người đâu thấy
chỉ thấy chờ mong
buồn như khói
ôm khắp đời tôi
chiều hấp hối
sương thắm vành môi
có những đời
đầy cơn gió lạnh
vừa thu tàn
lại phủ đêm đông
vắng tiếng cười
giờ đây hoang lạnh
tôi hỏi lòng
sao quá mong manh
tôi hỏi lòng
đâu hởi tình xanh
TT
51107
.
.
Có một chiều
ngoài sân lá vàng
ngập lối mòn
chỉ thấy hoài mong
có cánh hồng
giờ đây khép lại
từng đêm dài
mộng thấy mong manh
có nụ cười
ngày xưa đã vội
héo lâu rồi
đã tắt trên môi
buồn như lá
rơi rớt ngày thu
người đâu thấy
chỉ thấy chờ mong
buồn như khói
ôm khắp đời tôi
chiều hấp hối
sương thắm vành môi
có những đời
đầy cơn gió lạnh
vừa thu tàn
lại phủ đêm đông
vắng tiếng cười
giờ đây hoang lạnh
tôi hỏi lòng
sao quá mong manh
tôi hỏi lòng
đâu hởi tình xanh
TT
51107
người không bóng
.
người không bóng
Một thằng bạn, đã một lần hạnh phúc, có hai con, nhưng đổ vỡ, và sau đó về VN sống
Anh ta hơi, nhiều thì đúng hơn, tự ái và, như một số các giáo sư đại học tai Sgn, biết tâm lý của các loại đá nhiều hơn phụ nữ
Sau nhiều năm cô đơn, một lần, tôi thấy trong các tấm tranh của anh ta luôn luôn có anh ta trong tranh với bóng, nhưng bóng đó là dáng một cô gái
Trong cuối chiều, tại SunWah :
- ai đó ?
- một cô quen 6 tháng rồi, khi mình bắt đầu vẽ các tranh nầy
- thế nào ?
- mình thấy nhớ khi xa
- giống như thời áo trắng ?
- hơi vậy
- bây giờ ?
- cô ấy đi xa rồi
- đi đâu ?
- Paris
- không hợp nữa ?
- không phải vậy, không biết vì sao
"mình và cô ấy thích nhau, hợp nhau lắm. Quấn quít nhau nên có những tấm tranh như vậy
Một hôm, cô ấy đến nhà mình trong cơn mưa lớn, người ướt sũng, chưa lịp lau, nhìn mình
"anh, em được 1 học bổng đi pháp từ 1 tháng nay, em phân vân mãi, hôm nay, em muốn anh quyết định cho em "
Mình cảm thấy buồn, tự ái. Sao con người vô tình thế, sao có thể cân nhắc tình cảm với tương lai, sao coi thường tình cảm mình như vậy ....
Tặc lưỡi
" em đi pháp đi ..., sao còn đến hỏi anh "
Thế là cô ta, đứng lên
"chào anh, em về... ", ra cửa, người vẫn đẫm nước mưa, vai rung nhè nhẹ ...
- bây giờ, cô ta làm gì ?
- không biết, mình không liên lạc với cô ta nữa, từ khi cô ta đi
- mầy ngố lắm mầy có biết không ? mầy biết rỏ phản ứng của những làn không khí trên mặt phẳng một thể chất trong một môi trường - 60 oC, nhưng mầy chả biết nồng độ đắng của nước mắt dưới mưa
Cô ta đến để nghe chính mầy nói là cô ta nên ở lại...
Han vội vàng lấy đt ra, điện cho người quen
Đóng đt lại, han buồn nói " cô ta lấy chồng VK pháp do gia đình sắp đặt "
Thế là các bức tranh sau, chỉ còn một người
không có bóng, như ...
xưa
NQ
7112007
người không bóng
Một thằng bạn, đã một lần hạnh phúc, có hai con, nhưng đổ vỡ, và sau đó về VN sống
Anh ta hơi, nhiều thì đúng hơn, tự ái và, như một số các giáo sư đại học tai Sgn, biết tâm lý của các loại đá nhiều hơn phụ nữ
Sau nhiều năm cô đơn, một lần, tôi thấy trong các tấm tranh của anh ta luôn luôn có anh ta trong tranh với bóng, nhưng bóng đó là dáng một cô gái
Trong cuối chiều, tại SunWah :
- ai đó ?
- một cô quen 6 tháng rồi, khi mình bắt đầu vẽ các tranh nầy
- thế nào ?
- mình thấy nhớ khi xa
- giống như thời áo trắng ?
- hơi vậy
- bây giờ ?
- cô ấy đi xa rồi
- đi đâu ?
- Paris
- không hợp nữa ?
- không phải vậy, không biết vì sao
"mình và cô ấy thích nhau, hợp nhau lắm. Quấn quít nhau nên có những tấm tranh như vậy
Một hôm, cô ấy đến nhà mình trong cơn mưa lớn, người ướt sũng, chưa lịp lau, nhìn mình
"anh, em được 1 học bổng đi pháp từ 1 tháng nay, em phân vân mãi, hôm nay, em muốn anh quyết định cho em "
Mình cảm thấy buồn, tự ái. Sao con người vô tình thế, sao có thể cân nhắc tình cảm với tương lai, sao coi thường tình cảm mình như vậy ....
Tặc lưỡi
" em đi pháp đi ..., sao còn đến hỏi anh "
Thế là cô ta, đứng lên
"chào anh, em về... ", ra cửa, người vẫn đẫm nước mưa, vai rung nhè nhẹ ...
- bây giờ, cô ta làm gì ?
- không biết, mình không liên lạc với cô ta nữa, từ khi cô ta đi
- mầy ngố lắm mầy có biết không ? mầy biết rỏ phản ứng của những làn không khí trên mặt phẳng một thể chất trong một môi trường - 60 oC, nhưng mầy chả biết nồng độ đắng của nước mắt dưới mưa
Cô ta đến để nghe chính mầy nói là cô ta nên ở lại...
Han vội vàng lấy đt ra, điện cho người quen
Đóng đt lại, han buồn nói " cô ta lấy chồng VK pháp do gia đình sắp đặt "
Thế là các bức tranh sau, chỉ còn một người
không có bóng, như ...
xưa
NQ
7112007
bâng khuâng ...
.
.bâng khuâng .....
nếu . .tình mình sau nầy có cũ
nếu em không rủ
anh có tới không anh ...
tình mình sau nầy có thiên thu
anh có ca bài
10 năm tình muộn
tình mình sau nầy
tình mình liệu có cũ không anh
nếu
tình mình có cũ
anh có còn mơ lại dáng em xưa
có còn ngồi đọc lại những vần thơ
và
có ngồi đọc lại
những ngang dọc đời ta
đời lãng du
tình lãng du
TT 0107
.bâng khuâng .....
nếu . .tình mình sau nầy có cũ
nếu em không rủ
anh có tới không anh ...
tình mình sau nầy có thiên thu
anh có ca bài
10 năm tình muộn
tình mình sau nầy
tình mình liệu có cũ không anh
nếu
tình mình có cũ
anh có còn mơ lại dáng em xưa
có còn ngồi đọc lại những vần thơ
và
có ngồi đọc lại
những ngang dọc đời ta
đời lãng du
tình lãng du
TT 0107
.chiến trường xuân ..
đêm xuân bổng hứng .... xáp lá cà
dưới trăng thong thả địch .... dàn ra
hai đồi thung lũng mờ mờ ảo
khe suối giữa rừng .... chốt ... quân ta
đúng ngọ sẵn sàng .... quân tiến ra
địch trong nháy mắt ... kẹp quân ta
giao tranh la hét tìm đường .... tiến
lội suối băng rừng địch kêu .... ca
tiến lùi ... pháo bắn khi ....hết đạn
kiệt sức, chiến trường .... quá dã man
cầm quân khổ tướng tìm đường .... tháo
thử sức đầu xuân thắng vẫn .... than
Lt
2020207
đêm xuân bổng hứng .... xáp lá cà
dưới trăng thong thả địch .... dàn ra
hai đồi thung lũng mờ mờ ảo
khe suối giữa rừng .... chốt ... quân ta
đúng ngọ sẵn sàng .... quân tiến ra
địch trong nháy mắt ... kẹp quân ta
giao tranh la hét tìm đường .... tiến
lội suối băng rừng địch kêu .... ca
tiến lùi ... pháo bắn khi ....hết đạn
kiệt sức, chiến trường .... quá dã man
cầm quân khổ tướng tìm đường .... tháo
thử sức đầu xuân thắng vẫn .... than
Lt
2020207
dimanche 28 décembre 2008
Trinh Cong So'n, 3
Trinh Cong So'n, 3
.
.
Sao lại chỉ phản chiến ?
sao mọi người, ngay cả chúng ta, có thể thích Lennon mà không cần biết ông ta phản chiến, Dylan mà không cần biết ông ta bụi đời hay drop out, Jeager mà bất cần cuộc đời sa đọa anh ta, Picasso mà không màng đến việc ông ta vủ pu với vợ và người cha vô trách nhiệm, Schweizer mà mặc kệ ông ta là người cha tồi tệ, Einstein là 1 người chồng vô ân,....
mà chỉ trích TCS từng chân lông, từng hơi thở, từng chử, từng ý suy ra,....
chỉ vì các nhân vật trên là ngoại quốc ????
hay vì ta quá khắc khe với người "mình" như cha mẹ với con, hay người trong nhà, hay láng giềng ????
Một cô bạn, MiNo, viết về TCS"Tôi có một cái tật, khi thì mãi mê say sưa nói, lắm lúc lại muốn như dè sẻn từng lời. Chẳng biết vì sao, nhưng đôi khi lại thấy mình như con chim chuyền cành rít ríu, lúc giật mình lo sợ một cành cong.
Trong tôi nhiều bão nổi, chuyện của bạn, của ngày mai anh đi và nhiều nhiều nữa, giờ tôi chỉ muốn ngồi câm như thóc.
Nói gì ư? Nhất là về Trịnh Công Sơn. Tôi biết quá nhiều về ông như là một người thân thuộc, và cũng biết quá ít như một người hoàn toàn xa lạ.
Thân thuộc, gần gũi nhất là nhạc của ông nuôi tôi lớn lên thay cho tiếng ầu ơ câu hò ngọt lịm ca dao tục ngữ. Tôi nghe Diễm Xưa, Hạ Trắng, Ru Ta Ngậm Ngùi khi còn nằm nôi, và bập bẹ hát khi vừa biết đọc chữ. Nhạc của ông thân quen đến độ tôi từng ngỡ rằng tôi biết tất cả những bài nhạc của ông và có thể mở lời cất tiếng hát dẫu chưa từng thấy qua bài nhạc đó lần nào, như một ca sĩ thực thụ đọc xướng âm nhanh như đọc chữ. Năm tháng dạy tôi rằng tôi sai lầm hoàn toàn. Nhạc của ông có đơn giản cách mấy đi nữa, ca từ lúc nào cũng phức tạp, khó hiểu, hoặc mơ hồ, mang nhiều ý nghĩa.
Với thời gian, nhạc của ông, từ chữ từng lời có những thay đổi lớn trong tôi.
Thuở bé, rời Sài Gòn đi thăm Đà Lạt, mỗi một lần xe đến gần hơn, không gian lạnh hơn, tôi lại nghĩ về bài Biển Nhớ. Ngồi trên xe đò lẩm nhẩm "chiều sương ướt đẫm sơn khê" tôi nôn nao chờ những giây phút tôi đặt chân xuống lòng phố, hớn hở nhìn con dốc dài quen thuộc. "chiều sương ướt đẫm sơn khê" đó chính là Đà Lạt của tôi đó, với rừng thông trùng điệp vây quanh, với con thác Đa tăng la ào ạt, sâu kín.
Những ngày ở Sài Gòn, mỗi một dịp đưa tiễn một người ra đi xuất ngoại tôi lại nghĩ đến "Biển Nhớ" với câu chào "Ngày mai em đi" đến với cô, với chú, với anh với chị và những người đã may mắn hơn tôi, hơn gia đình tôi. Ôm cây đàn ngồi hát với bạn bè "Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về" tôi đã chực rơi nước mắt cho một cuộc chia ly, dẫu không là vĩnh viễn, nhưng cũng đủ ngậm ngùi khi nhìn những người thân còn ở lại.
Hay như những ngày tôi ngu ngơ đứng đợi ở bến xe bus, trên một con lộ lớn, cặp sách nặng trĩu trên vai và tự nhiên mắt cay cay khi ngước nhìn những ngọn đèn trơ trọi bên đường, một dãy đứng im lặng cô đơn... "thành phố mắt đêm đèn vàng" xa lạ này tự khi nào là chốn tôi lui tới đi về...
Biển Nhớ thật không phải là bài tâm đắc của tôi, chỉ là một trong nhiều bài hát của TCS đã gắn với cuộc đời tôi, nằm sâu trong tâm tưởng. Và như triệu triệu tâm hồn khác, tôi yêu nhạc của ông mà đôi khi không cần biết vì sao, không cần biết đến những lý giải về ý nghĩa của từng câu viết, ca từ, không màng đến những đánh giá, phê bình về thái độ, con người hay quan điểm chính trị của ông. Bình dị nhất tôi thích lần ông xoa đầu tôi và bảo "Hắn là tên hát "Lá ná trên cao rụng đầy" vì mi viết lá úa mà hắn đọc không ra đây hỉ"Nói gì ư? Nhất là về Trịnh Công Sơn. Tôi biết quá nhiều về ông như là một người thân thuộc, và tôi cũng biết quá ít như một người hoàn toàn xa lạ.
Thân thuộc, gần gũi nhất là nhạc của ông nuôi tôi lớn lên thay cho tiếng ầu ơ câu hò ngọt lịm ca dao tục ngữ. Tôi nghe Diễm Xưa, Hạ Trắng, Ru Ta Ngậm Ngùi khi còn nằm nôi, và bập bẹ hát khi vừa biết đọc chữ. Nhạc của ông thân quen đến độ tôi từng ngỡ rằng tôi biết tất cả những bài nhạc của ông và có thể mở lời cất tiếng hát dẫu chưa từng thấy qua bài nhạc đó lần nào, như một ca sĩ thực thụ đọc xướng âm nhanh như đọc chữ. Năm tháng dạy tôi rằng tôi sai lầm hoàn toàn. Nhạc của ông có đơn giản cách mấy đi nữa, ca từ lúc nào cũng phức tạp, khó hiểu, hoặc mơ hồ, mang nhiều ý nghĩa.
Với thời gian, nhạc của ông, từ chữ từng lời có những thay đổi lớn trong tôi.
Thuở bé, rời Sài Gòn đi thăm Đà Lạt, mỗi một lần xe đến gần hơn, không gian lạnh hơn, tôi lại nghĩ về bài Biển Nhớ. Ngồi trên xe đò lẩm nhẩm "chiều sương ướt đẫm sơn khê" tôi nôn nao chờ những giây phút tôi đặt chân xuống lòng phố, hớn hở nhìn con dốc dài quen thuộc. "Chiều sương ướt đẫm sơn khê" ông viết chính là cho Đà Lạt tôi đó, với rừng thông trùng điệp vây quanh, với những con thác ào ạt, sâu kín...
Những ngày ở Sài Gòn, mỗi một dịp đưa tiễn một người ra đi xuất ngoại tôi lại nghĩ đến Biển Nhớ với câu chào "ngày mai em đi" gởi đến cô, với chú, với anh với chị và những người đã may mắn hơn tôi và gia đình tôi. Khi tôi là người ra đi, ôm cây đàn ngồi hát với bạn bè "ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về" tôi đã chực rơi nước mắt cho một cuộc chia ly, dẫu không là vĩnh viễn, nhưng cũng đủ những nhớ nhung, ngậm ngùi khi biết rằng cuộc đời đang rẽ ngõ.
Hay như những ngày tôi ngu ngơ đứng đợi ở bến xe bus, trên một con lộ lớn, cặp sách nặng trĩu trên vai và tự nhiên mắt cay cay khi ngước nhìn những ngọn đèn trơ trọi bên đường, một dãy đứng im lặng cô đơn... "thành phố mắt đêm đèn vàng" -ở đất nước xa xôi này- tự khi nào là chốn tôi lui tới đi về...
Biển Nhớ thật không phải là bài tâm đắc của tôi, chỉ là một trong nhiều bài hát của TCS đã gắn với cuộc đời tôi, nằm sâu trong tâm tưởng. Và như triệu triệu tâm hồn khác, tôi yêu nhạc của ông mà đôi khi không cần biết vì sao, không cần biết đến những lý giải về ý nghĩa của từng câu viết, ca từ, không màng đến những đánh giá, phê bình về thái độ, con người hay quan điểm chính trị của ông. Bình dị nhất, tôi thích lần ông xoa đầu tôi và bảo "Hắn là tên hát "Lá ná trên cao rụng đầy" vì toa viết lá úa mà hắn đọc không ra đây hỉ" "
.
.
Sao lại chỉ phản chiến ?
sao mọi người, ngay cả chúng ta, có thể thích Lennon mà không cần biết ông ta phản chiến, Dylan mà không cần biết ông ta bụi đời hay drop out, Jeager mà bất cần cuộc đời sa đọa anh ta, Picasso mà không màng đến việc ông ta vủ pu với vợ và người cha vô trách nhiệm, Schweizer mà mặc kệ ông ta là người cha tồi tệ, Einstein là 1 người chồng vô ân,....
mà chỉ trích TCS từng chân lông, từng hơi thở, từng chử, từng ý suy ra,....
chỉ vì các nhân vật trên là ngoại quốc ????
hay vì ta quá khắc khe với người "mình" như cha mẹ với con, hay người trong nhà, hay láng giềng ????
Một cô bạn, MiNo, viết về TCS"Tôi có một cái tật, khi thì mãi mê say sưa nói, lắm lúc lại muốn như dè sẻn từng lời. Chẳng biết vì sao, nhưng đôi khi lại thấy mình như con chim chuyền cành rít ríu, lúc giật mình lo sợ một cành cong.
Trong tôi nhiều bão nổi, chuyện của bạn, của ngày mai anh đi và nhiều nhiều nữa, giờ tôi chỉ muốn ngồi câm như thóc.
Nói gì ư? Nhất là về Trịnh Công Sơn. Tôi biết quá nhiều về ông như là một người thân thuộc, và cũng biết quá ít như một người hoàn toàn xa lạ.
Thân thuộc, gần gũi nhất là nhạc của ông nuôi tôi lớn lên thay cho tiếng ầu ơ câu hò ngọt lịm ca dao tục ngữ. Tôi nghe Diễm Xưa, Hạ Trắng, Ru Ta Ngậm Ngùi khi còn nằm nôi, và bập bẹ hát khi vừa biết đọc chữ. Nhạc của ông thân quen đến độ tôi từng ngỡ rằng tôi biết tất cả những bài nhạc của ông và có thể mở lời cất tiếng hát dẫu chưa từng thấy qua bài nhạc đó lần nào, như một ca sĩ thực thụ đọc xướng âm nhanh như đọc chữ. Năm tháng dạy tôi rằng tôi sai lầm hoàn toàn. Nhạc của ông có đơn giản cách mấy đi nữa, ca từ lúc nào cũng phức tạp, khó hiểu, hoặc mơ hồ, mang nhiều ý nghĩa.
Với thời gian, nhạc của ông, từ chữ từng lời có những thay đổi lớn trong tôi.
Thuở bé, rời Sài Gòn đi thăm Đà Lạt, mỗi một lần xe đến gần hơn, không gian lạnh hơn, tôi lại nghĩ về bài Biển Nhớ. Ngồi trên xe đò lẩm nhẩm "chiều sương ướt đẫm sơn khê" tôi nôn nao chờ những giây phút tôi đặt chân xuống lòng phố, hớn hở nhìn con dốc dài quen thuộc. "chiều sương ướt đẫm sơn khê" đó chính là Đà Lạt của tôi đó, với rừng thông trùng điệp vây quanh, với con thác Đa tăng la ào ạt, sâu kín.
Những ngày ở Sài Gòn, mỗi một dịp đưa tiễn một người ra đi xuất ngoại tôi lại nghĩ đến "Biển Nhớ" với câu chào "Ngày mai em đi" đến với cô, với chú, với anh với chị và những người đã may mắn hơn tôi, hơn gia đình tôi. Ôm cây đàn ngồi hát với bạn bè "Ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về" tôi đã chực rơi nước mắt cho một cuộc chia ly, dẫu không là vĩnh viễn, nhưng cũng đủ ngậm ngùi khi nhìn những người thân còn ở lại.
Hay như những ngày tôi ngu ngơ đứng đợi ở bến xe bus, trên một con lộ lớn, cặp sách nặng trĩu trên vai và tự nhiên mắt cay cay khi ngước nhìn những ngọn đèn trơ trọi bên đường, một dãy đứng im lặng cô đơn... "thành phố mắt đêm đèn vàng" xa lạ này tự khi nào là chốn tôi lui tới đi về...
Biển Nhớ thật không phải là bài tâm đắc của tôi, chỉ là một trong nhiều bài hát của TCS đã gắn với cuộc đời tôi, nằm sâu trong tâm tưởng. Và như triệu triệu tâm hồn khác, tôi yêu nhạc của ông mà đôi khi không cần biết vì sao, không cần biết đến những lý giải về ý nghĩa của từng câu viết, ca từ, không màng đến những đánh giá, phê bình về thái độ, con người hay quan điểm chính trị của ông. Bình dị nhất tôi thích lần ông xoa đầu tôi và bảo "Hắn là tên hát "Lá ná trên cao rụng đầy" vì mi viết lá úa mà hắn đọc không ra đây hỉ"Nói gì ư? Nhất là về Trịnh Công Sơn. Tôi biết quá nhiều về ông như là một người thân thuộc, và tôi cũng biết quá ít như một người hoàn toàn xa lạ.
Thân thuộc, gần gũi nhất là nhạc của ông nuôi tôi lớn lên thay cho tiếng ầu ơ câu hò ngọt lịm ca dao tục ngữ. Tôi nghe Diễm Xưa, Hạ Trắng, Ru Ta Ngậm Ngùi khi còn nằm nôi, và bập bẹ hát khi vừa biết đọc chữ. Nhạc của ông thân quen đến độ tôi từng ngỡ rằng tôi biết tất cả những bài nhạc của ông và có thể mở lời cất tiếng hát dẫu chưa từng thấy qua bài nhạc đó lần nào, như một ca sĩ thực thụ đọc xướng âm nhanh như đọc chữ. Năm tháng dạy tôi rằng tôi sai lầm hoàn toàn. Nhạc của ông có đơn giản cách mấy đi nữa, ca từ lúc nào cũng phức tạp, khó hiểu, hoặc mơ hồ, mang nhiều ý nghĩa.
Với thời gian, nhạc của ông, từ chữ từng lời có những thay đổi lớn trong tôi.
Thuở bé, rời Sài Gòn đi thăm Đà Lạt, mỗi một lần xe đến gần hơn, không gian lạnh hơn, tôi lại nghĩ về bài Biển Nhớ. Ngồi trên xe đò lẩm nhẩm "chiều sương ướt đẫm sơn khê" tôi nôn nao chờ những giây phút tôi đặt chân xuống lòng phố, hớn hở nhìn con dốc dài quen thuộc. "Chiều sương ướt đẫm sơn khê" ông viết chính là cho Đà Lạt tôi đó, với rừng thông trùng điệp vây quanh, với những con thác ào ạt, sâu kín...
Những ngày ở Sài Gòn, mỗi một dịp đưa tiễn một người ra đi xuất ngoại tôi lại nghĩ đến Biển Nhớ với câu chào "ngày mai em đi" gởi đến cô, với chú, với anh với chị và những người đã may mắn hơn tôi và gia đình tôi. Khi tôi là người ra đi, ôm cây đàn ngồi hát với bạn bè "ngày mai em đi, biển nhớ tên em gọi về" tôi đã chực rơi nước mắt cho một cuộc chia ly, dẫu không là vĩnh viễn, nhưng cũng đủ những nhớ nhung, ngậm ngùi khi biết rằng cuộc đời đang rẽ ngõ.
Hay như những ngày tôi ngu ngơ đứng đợi ở bến xe bus, trên một con lộ lớn, cặp sách nặng trĩu trên vai và tự nhiên mắt cay cay khi ngước nhìn những ngọn đèn trơ trọi bên đường, một dãy đứng im lặng cô đơn... "thành phố mắt đêm đèn vàng" -ở đất nước xa xôi này- tự khi nào là chốn tôi lui tới đi về...
Biển Nhớ thật không phải là bài tâm đắc của tôi, chỉ là một trong nhiều bài hát của TCS đã gắn với cuộc đời tôi, nằm sâu trong tâm tưởng. Và như triệu triệu tâm hồn khác, tôi yêu nhạc của ông mà đôi khi không cần biết vì sao, không cần biết đến những lý giải về ý nghĩa của từng câu viết, ca từ, không màng đến những đánh giá, phê bình về thái độ, con người hay quan điểm chính trị của ông. Bình dị nhất, tôi thích lần ông xoa đầu tôi và bảo "Hắn là tên hát "Lá ná trên cao rụng đầy" vì toa viết lá úa mà hắn đọc không ra đây hỉ" "
Khi người yêu có .... bồ
Trăm năm bia đá cũng mòn ,
bia chai cũng bể ,
chỉ còn bia ... ôm.
khi ngu'o'`i yêu ... 1
.
.
Khi người yêu có .... bồ
.
.
Lt không thể vạch đời tư những người đã, đang hay sẽ yêu, firends tren blog Lt, ra cho các bạn xem
Lt chỉ nói chuyện đã qua
khi Lt tình cớ xem blog hay trang giấy trắng, thấy nàng viết cho "chàng" Lt, rất thông minh, biết ngay là nàng không viết cho Lt, mà là cho .... chàng
phải nhạy bén lắm mới biết và nắm chắc được vấn đề tế nhị. Và nàng yêu Lt chũng vì sự nhạy bén Lt và sự tế nhị cũa Lt
thí dụ cụ thể là những khi đi xóa đói sự nhạy bén giúp Lt biết là den giờ nào phải về nhà và sự tế nhị giúp Lt biết là phải leo tường vào để khỏi đánh thức giấc ngũ của người yêu dấu của người yêu cần dấu
trở lại vấn đề các dan ong quan tâm: khi nào người yêu có bồ ?
có vài điểm cần lưu ý, vì nó là dấu mốc, y chang như chình yêu của người yêu của bạn (có để ý là nhiều chử yêu và bạn kg ? ), hay với bạn :
- khi người yêu đổi cách kêu từ "anh" qua "ông"
- khi người yêu đổi cách nhìn từ "lã lướt, tòng phục, kính trọng, âu yếm, v.v. " (trong cách nhìn -ảo tưởng- của bạn ) qua thành (không ảo tưởng tí nào ) khinh bỉ, hững hờ, dững dưng.....
Lt vừa chỉ 2 điểm dể nhận thấy khi người yêu có bồ
3- nhiều nhà thơ vì lãng mạn, vì có ý đồ, vì quá nhiều tuổi nên không nhớ, nên hay đề cao "tình yêu không cần, có, đợi, kể, hay v.v. để dể dàng quyến rũ nàng, làm bộ, tơ .
đối với nàng vị thành niên, thì là rung động bình thường của vòng vàng do gà cồ mua (.... lòng)
đối với gà cồ, thì là run động do parkinson, phần trên, và dục vọng đê hèn, phần dưới
thế là tình yêu đã đến
và tình yêu đi, khi người yêu rung vì các thứ khác
và vi` chính bạn hết run, cả trên hay dưới, nhất là dưới
4- qui trình tình yêu là : man mác, nhớ, tương tư, giận, hờn, ghen, rồi vào vòng lẩn quẩn nhớ, tương tư, giận, hờn, ghen, nhớ, tương tư, giận, hờn, ghen,
nhưng khi tình yêu ôm gói ra đi không hẹn ngày trở lại thì
qui trình đó là tìm cách giận hờn, dững dưng, không đón cũng như chẳng đưa,
và canh chẳng ngọt, mía chẳng bùi ...
đó là lúc bạn nên chủng bị tinh thần để nhận những cú sóc ..
... từ mọi phía
còn tiếp
bia chai cũng bể ,
chỉ còn bia ... ôm.
khi ngu'o'`i yêu ... 1
.
.
Khi người yêu có .... bồ
.
.
Lt không thể vạch đời tư những người đã, đang hay sẽ yêu, firends tren blog Lt, ra cho các bạn xem
Lt chỉ nói chuyện đã qua
khi Lt tình cớ xem blog hay trang giấy trắng, thấy nàng viết cho "chàng" Lt, rất thông minh, biết ngay là nàng không viết cho Lt, mà là cho .... chàng
phải nhạy bén lắm mới biết và nắm chắc được vấn đề tế nhị. Và nàng yêu Lt chũng vì sự nhạy bén Lt và sự tế nhị cũa Lt
thí dụ cụ thể là những khi đi xóa đói sự nhạy bén giúp Lt biết là den giờ nào phải về nhà và sự tế nhị giúp Lt biết là phải leo tường vào để khỏi đánh thức giấc ngũ của người yêu dấu của người yêu cần dấu
trở lại vấn đề các dan ong quan tâm: khi nào người yêu có bồ ?
có vài điểm cần lưu ý, vì nó là dấu mốc, y chang như chình yêu của người yêu của bạn (có để ý là nhiều chử yêu và bạn kg ? ), hay với bạn :
- khi người yêu đổi cách kêu từ "anh" qua "ông"
- khi người yêu đổi cách nhìn từ "lã lướt, tòng phục, kính trọng, âu yếm, v.v. " (trong cách nhìn -ảo tưởng- của bạn ) qua thành (không ảo tưởng tí nào ) khinh bỉ, hững hờ, dững dưng.....
Lt vừa chỉ 2 điểm dể nhận thấy khi người yêu có bồ
3- nhiều nhà thơ vì lãng mạn, vì có ý đồ, vì quá nhiều tuổi nên không nhớ, nên hay đề cao "tình yêu không cần, có, đợi, kể, hay v.v. để dể dàng quyến rũ nàng, làm bộ, tơ .
đối với nàng vị thành niên, thì là rung động bình thường của vòng vàng do gà cồ mua (.... lòng)
đối với gà cồ, thì là run động do parkinson, phần trên, và dục vọng đê hèn, phần dưới
thế là tình yêu đã đến
và tình yêu đi, khi người yêu rung vì các thứ khác
và vi` chính bạn hết run, cả trên hay dưới, nhất là dưới
4- qui trình tình yêu là : man mác, nhớ, tương tư, giận, hờn, ghen, rồi vào vòng lẩn quẩn nhớ, tương tư, giận, hờn, ghen, nhớ, tương tư, giận, hờn, ghen,
nhưng khi tình yêu ôm gói ra đi không hẹn ngày trở lại thì
qui trình đó là tìm cách giận hờn, dững dưng, không đón cũng như chẳng đưa,
và canh chẳng ngọt, mía chẳng bùi ...
đó là lúc bạn nên chủng bị tinh thần để nhận những cú sóc ..
... từ mọi phía
còn tiếp
Viet K..i..u ..
Viet K..i..u ..
..Việt Kìu là ... bộ phận không ..... giống ai ..
1 chuyện ngoài tưởng tượng
1 nữ bác sĩ tai benh vien tai Sgn
lấy 1 VK, Mỹ
khi cô ta làm thủ tục theo chồng đi mỹ. Sú quán mỹ đt bệnh viện kiểm tra 1 số thông tin
thế là bệnh viện cho cô ta nghĩ, vì ...
cô ta lấy việt kiều
không
không vì cô ta sẽ được đi mỹ (sứ quán chưa cho vísa)
không phải vì cô ta xin đi mỹ
không phải vì cô ta sẽ đi mỹ
mà vì cô ta lấy VK
mặc dù thủ tục mất vài tháng và có khi cả năm
đó là lý do chính thức
nhưng chưa hết
cô ta mất hết các năm thâm niên trong nhà thương (hưu)
chưa hết
cô ta không được quyền xin việc tại các cơ quan nhà nước
và cô ta thất nghiệp cà năm nay
may quá
bộ phận không giống ai, nhưng không thể tách rời, nuôi cô
ai bảo lấy VK là khổ
lấy việt kiều sướng lắm chứ
được thoát ly
..Việt Kìu là ... bộ phận không ..... giống ai ..
1 chuyện ngoài tưởng tượng
1 nữ bác sĩ tai benh vien tai Sgn
lấy 1 VK, Mỹ
khi cô ta làm thủ tục theo chồng đi mỹ. Sú quán mỹ đt bệnh viện kiểm tra 1 số thông tin
thế là bệnh viện cho cô ta nghĩ, vì ...
cô ta lấy việt kiều
không
không vì cô ta sẽ được đi mỹ (sứ quán chưa cho vísa)
không phải vì cô ta xin đi mỹ
không phải vì cô ta sẽ đi mỹ
mà vì cô ta lấy VK
mặc dù thủ tục mất vài tháng và có khi cả năm
đó là lý do chính thức
nhưng chưa hết
cô ta mất hết các năm thâm niên trong nhà thương (hưu)
chưa hết
cô ta không được quyền xin việc tại các cơ quan nhà nước
và cô ta thất nghiệp cà năm nay
may quá
bộ phận không giống ai, nhưng không thể tách rời, nuôi cô
ai bảo lấy VK là khổ
lấy việt kiều sướng lắm chứ
được thoát ly
Trinh Cong Son, 2
Trinh Cong Son, 2
.
.
Khúc quanh cuộc đời
.
.
Vóc dáng mảnh khảnh quen thuộc của TCS không ai có thể nghĩ rằng TCS đã có một thời trai trẻ là con nhà thể thao chính cống. Mỗi buổi sáng TCS đều quần một hai hiệp quyền Anh.
TCS đồng thời còn là đệ tử Vovinam từ những ngày đầu môn này được thành lập tại Sài Gòn và là vận động viên điền kinh 10 môn. Nếu người em trai của TCS không tung một cú quật, khiến ngực TCS đập mạnh xuống sàn nhà làm vỡ mạch máu phổi phải nằm giường suốt 2 năm, thì chắc chắn chúng ta chỉ có một vận động viên Trịnh Công Sơn... (chưa hẳn xuất sắc ?) và mất đi một Trịnh Công Sơn - tài năng âm nhạc.
----------
Tác phẩm đầu tiên
Mọi người nghĩ là Ước Mi
Nhưng 1 lần, TCS tiết lộ với Hông Hạnh
"Trên giường bệnh, mình suy nghĩ rất nhiều...". TCS nói "Bản nhạc đầu tiên đúng nghĩa của mình có tên "Sương đêm". Không ai biết sáng tác này. Nó đã bị thất lạc. Bản thân mình cũng không nhớ lời và nhạc như thế nào!?".
Và không phài KL là người hát đầu tiên cho TCS, và người làm TCS nổi tiếng
Ca sĩ đầu tiên hát TCS, Ướt Mi là Thanh Thuý, tại phòng trà Văn Cảnh, co TCS còn e dè, đưa bài hát
và sau đó là Lệ Thu
KL chì là người thứ 3
---------
Trịnh Vĩnh Trinh :
Lúc mẹ tôi mang thai tôi 4 tháng, ba tôi mất. Đó cũng đúng là lúc anh Sơn phải chuyển học vô Sài Gòn. Trước khi đi anh dặn mẹ tôi, ''Nếu sinh em gái thì đặt tên là Trinh'', mà không nói nếu sinh con trai đặt tên gì. Tôi có tên từ trước khi ra đời, Trịnh Vĩnh Trinh. Dòng bên nội nhà tôi con gái đều mang họ là Trịnh Vĩnh, còn con trai là Trịnh Xuân. Thực ra tên đầy đủ của anh Sơn là Trịnh Xuân Công Sơn.
- Anh Sơn luôn nói với tôi rằng phải hát nhạc của anh thật giản dị như là những lời tâm sự thôi, tránh lên gân và lạm dụng kỹ thuật. Tôi đã cố gắng làm theo lời anh dặn. Có thể chính vì sự mộc mạc như vậy mà người nghe đã chấp nhận tôi chăng? Còn anh, có lẽ anh thích những bài hát trên là vì chúng thật là trẻ.
- Tôi không thể đánh giá và xếp theo các tiêu chí về những người hát nhạc Trịnh. Chúng tôi hát nhạc của anh vì đơn giản chúng tôi giống như mọi người yêu những bài hát và tấm lòng của anh. Theo tôi, chỉ có thể nói rằng Khánh Ly là người hát nhạc Trịnh thành công nhất trong giai đoạn sáng tác đầu của anh. Những ca khúc anh Sơn viết sau này phù hợp hơn với những giọng ca trẻ. Cẩm Vân, Thanh Lam, Hồng Nhung, Mỹ Linh, Trần Thu Hà, Quang Minh, Quang Dũng... đều gắn được tên tuổi của mình vào một số ca khúc của anh. Tôi xin được nhắc ưu ái đến một giọng hát ít tên tuổi hơn là ca sĩ Lô Thuỷ. Tôi thấy giọng hát này có sức mạnh tiềm ẩn. Nếu được đầu tư đúng hướng tôi nghĩ cô ấy sẽ thành công trong những ca khúc của anh tôi.
Trịnh Công Sơn viết:
« Em ra đi, nơi này vẫn thế,
vẫn có em trong tim cuả mẹ ».
phải nói là lúc đó, vượt biên là việc phạm tội
Và CSVN xem là phản quốc, tội phản quốc
bây giờ trải thảm đỏ ra đón các "đại gia phản quốc" đi về, tâng bốc các đại gia để được tí tiền
Bài viết cho KL (KL vượt biển ) , và có ca sĩ hát và người nghe tại Sgn. Nhưng khi
KL hát trên VOA trong chương trình phát thanh về Việt Nam, CSVN cấm tịt, không cho phổ biến bài đó nữa
Và tại ngoại quốc, nhứt là Cali, những người chống công nhiệt tình vô bờ bến, thì không quên khi TCS hát NVTL ngày 30/4, nên lên án TCS là phản biện
phản quốc & phản biện : TCS ở giữa 2 lằn đạn
Trong lúc đó Lê Uyên Phương ra tác phẩm "Khi xa Sài Gòn " lại không bị chỉ trích trong lúc nội dung tương tự
Có lẽ vì LYP chọn hướng: định cư tại Mỹ
ở và đi. Sao chỉ vì sự lưa chọn đó mà phán con người. TCS có viết "tiến thoái lưỡng nan "
Theo Lt
chỉ có TCS mới biết "vẫn thế " là thế nào
nhưng 1 điều Lt biết, sau khi Trịnh Công Sơn bị giữ lại Huế và cứ một năm vài tháng, lại bị đưa đi trồng khoai sắn trên những cánh đồng còn gài đầy mìn tại Cồn Thiện, gần vĩ tuyến 17, cho đến năm 1979, TCS đã mất tất cả ảo tưởng, nếu có
.
.
Khúc quanh cuộc đời
.
.
Vóc dáng mảnh khảnh quen thuộc của TCS không ai có thể nghĩ rằng TCS đã có một thời trai trẻ là con nhà thể thao chính cống. Mỗi buổi sáng TCS đều quần một hai hiệp quyền Anh.
TCS đồng thời còn là đệ tử Vovinam từ những ngày đầu môn này được thành lập tại Sài Gòn và là vận động viên điền kinh 10 môn. Nếu người em trai của TCS không tung một cú quật, khiến ngực TCS đập mạnh xuống sàn nhà làm vỡ mạch máu phổi phải nằm giường suốt 2 năm, thì chắc chắn chúng ta chỉ có một vận động viên Trịnh Công Sơn... (chưa hẳn xuất sắc ?) và mất đi một Trịnh Công Sơn - tài năng âm nhạc.
----------
Tác phẩm đầu tiên
Mọi người nghĩ là Ước Mi
Nhưng 1 lần, TCS tiết lộ với Hông Hạnh
"Trên giường bệnh, mình suy nghĩ rất nhiều...". TCS nói "Bản nhạc đầu tiên đúng nghĩa của mình có tên "Sương đêm". Không ai biết sáng tác này. Nó đã bị thất lạc. Bản thân mình cũng không nhớ lời và nhạc như thế nào!?".
Và không phài KL là người hát đầu tiên cho TCS, và người làm TCS nổi tiếng
Ca sĩ đầu tiên hát TCS, Ướt Mi là Thanh Thuý, tại phòng trà Văn Cảnh, co TCS còn e dè, đưa bài hát
và sau đó là Lệ Thu
KL chì là người thứ 3
---------
Trịnh Vĩnh Trinh :
Lúc mẹ tôi mang thai tôi 4 tháng, ba tôi mất. Đó cũng đúng là lúc anh Sơn phải chuyển học vô Sài Gòn. Trước khi đi anh dặn mẹ tôi, ''Nếu sinh em gái thì đặt tên là Trinh'', mà không nói nếu sinh con trai đặt tên gì. Tôi có tên từ trước khi ra đời, Trịnh Vĩnh Trinh. Dòng bên nội nhà tôi con gái đều mang họ là Trịnh Vĩnh, còn con trai là Trịnh Xuân. Thực ra tên đầy đủ của anh Sơn là Trịnh Xuân Công Sơn.
- Anh Sơn luôn nói với tôi rằng phải hát nhạc của anh thật giản dị như là những lời tâm sự thôi, tránh lên gân và lạm dụng kỹ thuật. Tôi đã cố gắng làm theo lời anh dặn. Có thể chính vì sự mộc mạc như vậy mà người nghe đã chấp nhận tôi chăng? Còn anh, có lẽ anh thích những bài hát trên là vì chúng thật là trẻ.
- Tôi không thể đánh giá và xếp theo các tiêu chí về những người hát nhạc Trịnh. Chúng tôi hát nhạc của anh vì đơn giản chúng tôi giống như mọi người yêu những bài hát và tấm lòng của anh. Theo tôi, chỉ có thể nói rằng Khánh Ly là người hát nhạc Trịnh thành công nhất trong giai đoạn sáng tác đầu của anh. Những ca khúc anh Sơn viết sau này phù hợp hơn với những giọng ca trẻ. Cẩm Vân, Thanh Lam, Hồng Nhung, Mỹ Linh, Trần Thu Hà, Quang Minh, Quang Dũng... đều gắn được tên tuổi của mình vào một số ca khúc của anh. Tôi xin được nhắc ưu ái đến một giọng hát ít tên tuổi hơn là ca sĩ Lô Thuỷ. Tôi thấy giọng hát này có sức mạnh tiềm ẩn. Nếu được đầu tư đúng hướng tôi nghĩ cô ấy sẽ thành công trong những ca khúc của anh tôi.
Trịnh Công Sơn viết:
« Em ra đi, nơi này vẫn thế,
vẫn có em trong tim cuả mẹ ».
phải nói là lúc đó, vượt biên là việc phạm tội
Và CSVN xem là phản quốc, tội phản quốc
bây giờ trải thảm đỏ ra đón các "đại gia phản quốc" đi về, tâng bốc các đại gia để được tí tiền
Bài viết cho KL (KL vượt biển ) , và có ca sĩ hát và người nghe tại Sgn. Nhưng khi
KL hát trên VOA trong chương trình phát thanh về Việt Nam, CSVN cấm tịt, không cho phổ biến bài đó nữa
Và tại ngoại quốc, nhứt là Cali, những người chống công nhiệt tình vô bờ bến, thì không quên khi TCS hát NVTL ngày 30/4, nên lên án TCS là phản biện
phản quốc & phản biện : TCS ở giữa 2 lằn đạn
Trong lúc đó Lê Uyên Phương ra tác phẩm "Khi xa Sài Gòn " lại không bị chỉ trích trong lúc nội dung tương tự
Có lẽ vì LYP chọn hướng: định cư tại Mỹ
ở và đi. Sao chỉ vì sự lưa chọn đó mà phán con người. TCS có viết "tiến thoái lưỡng nan "
Theo Lt
chỉ có TCS mới biết "vẫn thế " là thế nào
nhưng 1 điều Lt biết, sau khi Trịnh Công Sơn bị giữ lại Huế và cứ một năm vài tháng, lại bị đưa đi trồng khoai sắn trên những cánh đồng còn gài đầy mìn tại Cồn Thiện, gần vĩ tuyến 17, cho đến năm 1979, TCS đã mất tất cả ảo tưởng, nếu có
Tong tan cong
Tổng tấn công
.
.
nửa đêm địch hở ta nhào ra
súng nạp đạn vào .... tháo giáp ra
đặc công len nhẹ qua ...... rừng rú
hai lính nhiệt tình ... giúp quân ta
địch vội phản công ..... xáp lá cà
đánh trên kích đưới, gỡ không ... ra
một bên la hét, bên ..... lao sức
phải thắng cho rôì ..... dù kêu ca
hai quân bỏ thủ cùng........ giao chiến
mưa gió tơi bơì mới ......... thu quân
bên ta hổn hển lau......... ngòi súng
bên địch mơ màng ....... dọn chiến ... khu
hai bên giao hữu thân nhu' thuở
đợi đến lúc nào địch .... hở ra
NQ
30/3/2005
Inscription à :
Articles (Atom)